Vậy là em tôi đã lên đường đi nghĩa vụ quân sự rồi.
Thật buồn cười, trong khi người ta trốn nghĩa vụ còn ko xong, phải lo chạy chọt này nọ…v.v thì chị em tôi lại chở nhau đi lên xã đăng kí tình nguyện đi nghĩa vụ quân sự. Tôi bảo em trai bảo lưu kết quả học tập ở trường, đi nghĩa vụ 18 tháng rồi về học tiếp, nó cũng đồng ý -))
Em trai à
Có nhiều người bảo mình ngu, dại, đang học tự dưng lại đi nghĩa vụ làm gì? Đi chẳng được ích lợi gì cả, tốn thời gian, đi khổ lắm, ở nhà sướng hơn…và nhiều thứ khác nữa.
Nhưng chị muốn nói với em những điều này
Chị không muốn nhìn thấy em mỗi ngày ngồi trước màn hình máy tính chơi game, lướt web, rồi quay qua coi tv, rồi ăn, rồi ngủ, rồi sáng mai thức dậy lại lặp lại chu trình như vậy
Em bê bối, em lười dọn dẹp, thậm chí ngủ dậy em còn ko buồn gấp mền, quần áo giặt xong em ko buồn gấp cất vào tủ
Ăn em thậm chí còn lười, có gì ăn nấy, ko có gì thì ăn đại mì gói, lại còn ăn trong nhiều ngày liền
Đi học. em bảo em không thích học ngành em đang học, em thấy chán.
Chị không muốn em theo cái lối mòn của gia đình mình, là cứ phải học cho xong, có cái bằng đã- dù học xong ra không biết làm gì, có kiếm được việc làm hay không (như chị đây). Vì vậy cho dù bố có phản đối kịch liệt chuyện em nghỉ học đi bộ đội, chị vẫn một mực ủng hộ. Chị không muốn nhìn thấy em học ngành mà em không thích, hiện tại em không xác định được bản thân muốn gì, cần gì, em không hiểu bản thân, em không có ước mơ, không có mục tiêu. Mà em biết không, không có mục tiêu sống thì mỗi ngày trôi qua chỉ là tồn tại mà thôi.
18 tháng – một năm rưỡi, không quá ngắn cũng không quá dài, đủ để cho em trải nghiệm một môi trường sống mới, thiết lập những thói quen mới, rèn luyện sức chịu đựng của bản thân, học cách sống tập thể, lao động, làm việc. Dù có mệt về thể xác nhưng chị tin rồi cứ dần dần, mỗi ngày, mỗi ngày, em sẽ dần trưởng thành hơn về thể chất cũng như tinh thần.
Chị mong rằng khi xuất ngũ, em sẽ trở thành một chàng trai 21 tuổi cứng rắn, khỏe mạnh và quan trọng là có suy nghĩ, sống tích cực.
Cho dù lúc đó bạn bè em đã ra trường, đi làm, thậm chí có đứa lập gia đình, người yêu em có người yêu khác…thì cũng chẳng sao cả. Em 21 tuổi, em vẫn còn trẻ để có một khởi đầu mới. Em có thể tiếp tục học, hoặc học một ngành khác hoặc chọn lựa một hướng đi khác cho cuộc đời mình.
Chị không quan trọng việc em có thành công trong cuộc sống hay không, có bằng bạn bằng bè hay không… chỉ cần em sống tốt, có ích cho gia đình và xã hội. Và đặc biệt là em đã có những trải nghiệm ý nghĩa trong cuộc đời.
Tuổi trẻ chỉ có một lần, vì vậy thời gian trong quân đội em hãy suy nghĩ và có những quyết định cho bản thân mình nhé.
Đi nghĩa vụ quân sự đối với mọi người chẳng phải là điều gì to tát, nhưng đối với chị em mình thì nó là một SỰ THAY ĐỔI __a new life, a new change.
Đó là những gì chị mong muốn thôi chứ còn kết quả thế nào thì chắc phải đợi 18 tháng sau nhỉ. Lúc ấy chị đã là bà cô già 24 tuổi rồi hi. Nhưng chị sẽ đợi em, để được nhìn thấy một-người-em-trai-mới :D
Àh mà thôi, mong đợi nhiều thất vọng nhiều. Nói tóm lại là đã tống khứ được một thằng xìke nghiện game đi rồi muahhahaha.
Chị sẽ ở nhà cầu nguyện cho em, viết thư tay cho em và sẽ đi thăm mang quà bánh cho ^^.
Chị đẹp gái kiêm đại ca của tèo xìke nô lệ.
p/s: viết cái này trong lúc nó đang chơi game :))))
Chị em bựa với nhau quen rồi, nói chuyện tình cảm thì sến lắm, nên viết có lẽ sẽ dễ hơn. Nếu đọc được đừng xúc động quá mà ói nha hehe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét