ko có tí thăng trầm gì trong cuộc sống. Ko có vui, ko có khóc, ko có thất vọng, ko có cố gắng, ko có tự hào
1 bài viết hay tìm được trên internet. Sưu tầm để dành ngâm lúc rảnh :">
“Bạn có thật sự yêu cuộc sống của mình hiện tại? Chắc là 80% trả lời có. Thật sự chứ?
Này nhé, yêu khác với việc cảm thấy thoải mái rất nhiều đấy. 1 ngày bình thường ngủ tới 10h sáng, facebook, ăn, lên trường học chiều và ngủ tiếp ). Tối có người yêu thì đi xem phim không thì cũng ngồi lướt net cả tối tới 2h đêm. Khi nào sắp thi cuối kì thì ngồi vào học chút. Tệ hơn nữa, bạn trở thành dũng sĩ diệt thời gian, tìm mọi thứ làm chỉ để cho “đỡ chán”. Bạn gọi đó là “yêu” ư?
“Sống” khác xa với “tồn tại”. Tồn tại là khi tim người ta còn đập, còn chết là khi người ta không còn tí thăng trầm gì trong cuộc sống, không có cười, không có khóc, không có tự hào. Mọi thứ trong cuộc sống chỉ dao động trong biên độ rất hẹp. Rất nhiều người chết ngay từ mới năm 1 hay năm 2 đại học. Trường đại học cho họ được thoải mái vui chơi, thoải mái ăn ngủ. Người ta chỉ thay đổi khi người ta quá chán nản với cuộc sống hiện tại hoặc tự dưng tìm được niềm đam mê của cuộc đời mình.
“Sống” mỗi người 1 kiểu định nghĩa nhưng chắc chắn sẽ không phải là được hưởng thụ 1 cách xả láng từ tiền bố mẹ để lại. Chắc chắn sống sẽ được dựa trên nền tảng kiếm “đủ tiền” và có quyền chọn việc mình thích, quan trọng hơn là những điều mình thích đó thực sự có ý nghĩa. Sống là khi trái tim được đập mạnh mỗi ngày.
Đã đến lúc cần thay đổi, bất kể bạn muốn cái ý nghĩa của bạn to đến đâu thì đều phải cố gắng. Nhiều người ra trường lo thân còn chẳng xong. Nếu cứ sống nhạt nhẽo qua ngày thì bố mẹ các bạn lại phải bỏ vài chục vài trăm triệu ra xin việc. Điều đó là bình thường ư? Chẳng khác gì 1 đứa con gái phải các thêm tiền người ta mới lấy. Bỏ 300 triệu để vào được 1 vị trí ổn định ở ngân hàng là 1 trong những điều ngu ngốc nhất mình từng được nghe. Sỉ nhục cho 1 nhóm bạn trẻ thích mọi thứ dễ dàng chẳng quan tâm gì tới phụ huynh phải còng lưng tiết kiệm. Đánh mất bản thân là khi đánh mất giá trị bản thân.
Người vô dụng và hưởng thụ thì ý nghĩa là bản thân mình. Người bình thường ý nghĩa của họ sẽ được giới hạn trong gia đình và bạn bè của họ. Người tài năng thì ý nghĩa cho tổ chức của họ. Còn người xuất chúng thì luôn nghĩ sao để thay đổi cả xã hội, số này cực hiếm. Vì sao? vì đa phần mầm mống của số này bị số đông kia giết hết ngay từ trong trứng nước và còn nhiều nguyên nhân khác. Số đông sẽ luôn cố gắng cắt bạn bớt cho vừa họ. “Điên”, “ảo tưởng”… là cái mác họ dùng cho những người dám ước mơ.
“Ai chả muốn sống ý nghĩa, nhưng em chẳng biết mình thích gì và muốn làm gì”. Biết được mình thích gì khó lắm, chẳng có thuật toán nào có thể nhập dữ liệu cá nhân vào rồi là ra được nghề nghiệp của mình. Muốn biết mình thích gì thì hãy thử thật nhiều nghề, gặp thật nhiều người. Làm đủ nhiều để hiểu chính bản thân mình giỏi gì thích việc như nào, gặp đủ nhiều để biết mình nên chọn cái gì. Với những em cấp 3 thì nên làm trắc nghiệm tính cách mbti trước khi vào đại học. (trên mạng nhiều cái free)
Muốn phá băng bản thân thì hãy làm những thứ mới, tuổi trẻ chỉ đến có 1 lần, đừng biến 4 năm đại học chỉ để chơi game và facebook hết ngày. Không nổi loạn làm những thứ mới thì không còn lúc nào khác để làm(không phải thác loạn ) ) . Thích làm lĩnh vực du lịch: Làm cái visa rồi cứ thế xách balô lên mà đi, vừa đi vừa làm kiếm tiền như cái bạn “Xách balô lên và đi” ấy. Thích kinh doanh: Trời hay mưa mua lấy 100 chiếc áo mưa túi xách ngoài đường bán, 14/2 bán Chocolate. Sống lâu không bằng sống nhiều trải nghiệm. Nếu bạn thấy 1 năm trôi qua vèo 1 cái mà chẳng làm được gì là rất đáng báo động vì bạn chẳng làm cái gì mới và chẳng có gì thú vị cả. Lên 1 danh sách các việc từ nhỏ tới lớn ngay hôm nay và tìm cách để gạch được hết cái danh sách đấy. (VD thi Ai là triệu phú, du lịch SG, tắm mưa, bơi hồ Tây…)
Bạn đã bao giờ rất muốn làm 1 điều gì đó để thay đổi người xung quanh, nhưng lại “ngại”. Câu trả lời là cứ làm đi (Just do it), rồi bạn sẽ thấy rất tự hào và thú vị. Nhớ ngày xưa mình có học 1 cô giáo rất giỏi nhưng phát âm rất dở, thế là mình xin gặp cô ấy cuối giờ học và góp ý thẳng thắn với cô ấy là phát âm của cô cần dược chỉnh sửa. Mình đã có 1 cuộc hội thoại ngượng nhất trong lịch sử, vì đơn giản tiếng Anh là “nghề” của cô ấy mà. Nhưng rồi đến gần cuối kì học giọng cô hay lên trông thấy. Còn có lần mình thấy 1 nhóm người từ Tây Ninh ra biểu tình, họ bị chiếm đất và phải sống vạ vật ở Hồ Tây rất khổ sở. Thế là mình chở hết xoong nồi bát đũa nhà mình có ra đem cho họ mượn mặc kệ công an chụp ảnh mình đưa vào nhóm nghi vấn tổ chức biểu tình=))).Thay đổi nào cũng có giá của nó, phải biết chấp nhận trả giá và đừng nghĩ rằng có ai khác sẽ lo việc đó. Luôn có những thay đổi cần CHÍNH BẠN chứ không ai khác.
Luôn và ngay, sức mạnh của hiện tại luôn là lớn nhất. Nếu để 1 việc sang ngày mai thì việc đó sẽ dễ dàng sang tuần sau và sang không bao giờ. Thích 1 em xinh tươi mãi mà không dám nói? Tối nay sms “tớ thích cậu” luôn. Thấy có lỗi với ai đó mãi mà không dám nói? sms ngay thôi… Quyết đoán là thói quen cả thôi, việc nhỏ làm ngay được thì mới không bị do dự việc to.
Theo đuổi ước mơ đâu có ngọt ngào và thú vị mãi được. Làm cái gì rồi cũng sẽ có thất bại và trở ngại. Yêu đơn phương? Khởi nghiệp phá sản?…Bạn sẽ làm gì khi dành bao nhiêu công sức làm 1 cái gì đó mà thất bại thảm hại? Những người không thất bại bao giờ là những người không làm được gì ra hồn. Những người làm càng lớn thì họ càng thất bại nhiều, họ chỉ khác người bình thường cái cách mà họ đối xử với chính bản thân mình mỗi khi vấp ngã. Họ không sỉ nhục và tự giới hạn bản thân mình sau mỗi vấp ngã, họ vụt dậy ngay và tìm cách khác để tới đích. Đằng nào thì thất bại có cay đắng như nào đi nữa thì chỉ 1 thời gian sau sẽ trở thành 1 câu chuyện rất hay để kể. Như cái vụ mình bị khách hàng suýt đánh và ném điện thoại tan tành )), giờ nghĩ lại cũng thấy thú vị.
Thế giới thuộc về những người có ước mơ. Chỉ có 1 số khá ít những người có ước mơ lớn làm nó trở thành hiện thực. Và họ đủ điên để tin rằng họ làm được. Bạn muốn 1 ngày nào đó nhắm mắt trong nhạt nhẽo hay tự hào viên mãn? Nào ước mơ thôi, hành động thôi. Bạn không đáng bị sống 1 cuộc đời nhạt nhẽo đâu, ai sinh ra trên đời cũng có lý do cả, không ngừng tìm kiếm và trải nghiệm nhé !!!!”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét