Một ngày dài với nhiều cảm xúc khác nhau..thật là lên voi xuống chó mà :)) :((
Sáng nay dậy thật sớm tiễn tèo đi nghĩa vụ. Chạy đi mua những đồ dùng cần thiết cho nó
Có mỗi mình đi tiễn, nó có buồn ko nhỉ? hic tèo ơi đừng buồn em nhé
Trước khi nó lên xe thì 2 đứa vẫn còn vui đùa với nhau đc, chụp hình tự sướng các kiểu, rồi mẹ gọi điện cho nó. Khoảnh khắc nó đcượ gọi tên lên xe mình vội vàng lấy máy ra chụp lưu lại khoảnh khắc ấy ^^
Rồi thấy mấy phụ hunh khác khóc, khiến mình bỗng dưng khóc theo
mình 9dã chủ định là ko được khóc rồi kia mà :(, vậy mà, mình phải chạy đi chỗ khác mới dám khóc, mình ko muốn cho tèo nhìn thấy mình khóc, mình sợ nó sẽ buồn...vì nó đang cười đùa rất tươi mà
Rồi lúc xe lăn bánh, mình mới khóc nhè như một đứa trẻ bị bỏ rơi :((
Tèo ơi, mong em sẽ sống tốt, vượt qua mọi thử thách trong quân đội nhé.
___***___
lúc về đi uống cf với t.B
***
mẹ chở đi Đà Lạt đi siêu thị mua đồ
mình vui lắm ^^ đc mua sắm là thích rồi. lúc về ghé chợ ĐT mua giày nữa_những đôi luôn, thích ơi là thích.
rồi khi về
bố mình lại quậy, như thường lệ: chửi bớim, la hét, đập ném đồ, nhai đi nhai lại :((
chán
buồn
mình ghét thế này :((
nhưng lần này, mình đã tự nhủ với bản thân là ko trốn tránh nữa. phải đối mặt với vấn đề, cho dù sự việc có tệ đến thế nào đi chăng nữa.
và...
mình đã dũng cảm thay đổi, làm khác đi : đó là ko sợ đối mặt với bố nữa, dám lên tiếng phản bác lại, thậm chí sau đó còn làm quá lên (giả ngu , giả điên :))
Cuộc sống ko lúc nào cũng hoàn hảo đúng ko? bên cạnh những niềm vui màu hồng, nó còn có những mặt xám xịt nữa, những điều xấu và tồi tệ có thể xảy ra ngay sau niềm vui..và điều quan trọng là: mình phải dũng cảm đối mặt với nó, phải làm khác đi. THINK DIFFERENT!!
mình muốn chia sẻ stt trên fb..nhưng mình ko biết nên nói thế nào..
mình thực sự cần điều gì khi lên fb? lời quan tâm, động viên của mọi người ư. Ừ đúng vậy, mình ước mong có người hiểu mình, biết hoàn cảnh của mình, để từ đó họ cho mình lời khuyên, hay thậm chí chỉ cần những lời an ủi động viên hình thức cũng được :((
Mình muốn gọi điện cho vài người bạn để tâm sự, nhưng mình sợ làm phiền họ, và có thể là họ cũng chẳng quan tâm. Con người mà, ai chẳng ích kỉ, chỉ muốn mình đc quan tâm, ko muốn cho đi sự quan tâm của mình đến trước sự quan tâm của người khác dành cho mình
mình cũng vậy thôi, nên giờ mới chẳng ai quan tâm mình, đáng bị vậy :((
Thôi thì phải tự an ủi bản thân thôi
CỐ lên tôi ơi. Cs của mình vẫn còn hp hơn nhiều người lắm. Đừng để những đau khổ vặt vãnh này làm mình mất tinh thần, hãy lạc quan lên, xem nó như chuyện thường ngày á mà.
Ừ ..rồi sẽ qua thôi...
Everything will be alright in the end (và mình ko thích vế sau của câu này :))
Let's smile kitu :)
p/s: ko biết có nên chia sẻ những gì mình suy nghĩ cho mọi người ko nhỉ :-S
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét