i'm a girl who trying to find my true self

i'm a girl who trying to find my true self

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

unsecure

Hôm nay xuống sg. Tối đi họp mặt Alulu, mừng sn Diễm và ra mắt vc Thúy ^^
Lâu ko gặp tự dưng thấy rất vui sao ấy :)
----------

Haizz mình bắt đầu cảm thấy có chút ko ổn định..Có lẽ bây giờ là sự bắt đầu của những thay đổi rồi
- chỗ ở
Nhà cho thuê nên ko để xe đc, fải gửi... vì đây ko fải là nhà của mình nên mình đâu thể ở mãi được. Đến một lúc nào đó ( vài năm nữa chăng) v sẽ lấy chồng, hoặc là bán nhà
- công việc
bạn bè mình ai cũng có công việc hết rồi. Người ta thì biết tự chủ động thiết lập mối quan hệ, chủ động trong quá trình tìm việc: làm CV, nhờ người quen, học thêm ngoại ngữ để bổ sung hành trang kiến thức... còn mình thì, đến cái CV còn làm ko xong nữa.. :(( quá lười!
Sao đây? nên làm ở nhà hay ở tp?
Cv ở nhà thì chỉ việc theo mẹ một thời gian, mẹ chỉ cho...nhưng như vậy có nghĩa là m fải ở nhà làm luôn
Cv ở tp thì phải biết tự thân đi kiếm, lương lại ko cao, rồi còn đi lại cũng khá xa... nhưng mình có đc sự tiện nghi của cs thành thị, cần gì có đó, nhiều dịch vụ
- t.y
Bạn bè lấy chồng, có người yêu rồi..còn mình thì, cứ dở dở ương ương..mình chưa tìm được người mà mình có thể yêu trọn vẹn. Chẳng lẽ mình đồng ý quen đại ai đó
M thật sự rất ngưỡng mộ D, D ko đòi hỏi cao gì hết, đến với t.y một cách tự nhiên và thoải mái
m cũng ngưỡng mộ những người đã có người yêu

mình...rốt cuộc là đang tìm kiếm điều gì nhỉ?
hiện tại, ngay tại lúc này, mình chợt cảm thấy mọi thứ mong manh quá, niềm vui thì chóng qua, thời gian thì ko chờ đợi.. mình sợ. mình hoang mang. mình hụt hẫng
cảm thấy mọi vật mọi người xung quanh vận động quá nhanh, còn mình thì cứ loay hoay dậm chân tại chỗ
Tâm bất an.
Có lẽ mình phải review bản thân, re-mindset

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Quê độ. Lệch múi giờ :))


Hôm nay mua lon ton đi mua mì tôm, bánh, sữa chua về ăn sáng at 12h trưa LOL
cũng chăm nhìn HSD, chứ bt có bao giờ thèm nhìn. lười lắm
Thấy nó ghi : 20-12-2013. chả hiểu trong đầu nơron thần kinh nó truyền thông tin từ mắt tới não thế nào mà lại khẳng định: ơ hết hạn mnr
Định là ko đi đổi, ăn luôn cho rồi. Nhưng lại thay đổi suy nghĩ để mình tiến bộ hơn mỗi ngày, nào là: ăn đồ hết hạn ko tốt cho sức khỏe, ko được lười, phải biết 'đấu tranh' chứ nhỉ => quyết định mang đổi
Tới nơi, dõng dạc lắm: cô ơi cho con đổi cái này hết hạn rồi
-Ủa làm gì có
-Nè cô xem đi : 20-12 hết hạn rồi
- Tháng sau mới hết hạn mà, bây giờ mới có tháng 11 thôi đại ca
Óec!! quê ko chỗ nào chui. cứ tưởng là 20-11 cơ haha

Chừa nhá! lần sau làm gì cũng phải suy nghĩ kĩ đã
dù sao cũng khích lệ tinh thần thay đổi :))

Đêm qua thức coi phim Hoàn châu công chúa cho lắm vào..3h mới đi ngủ
sáng dậy nhìn trời âm u mưa mưa cứ nghĩ là còn sớm lắm, chắc tầm 8h thôi..nhìn đồng hồ. má ơi 11h trưa..
thôi muộn rồi nằm nướng thêm tí ăn trưa luôn thể

mẹ về chở vào vườn, đi chợ nấu cơm...cứ đinh ninh là nấu cơm trưa
nhìn đồng hồ: má ơi 4h chiều rồi á??
thôi nấu cơm ăn tối luôn

The Last Lecture quotes

Một video ý nghĩa mà mình đã xem vài hôm trước: Bài giảng cuối cùng - Randy Pausch

“The brick walls are there for a reason. The brick walls are not there to keep us out. The brick walls are there to give us a chance to show how badly we want something. Because the brick walls are there to stop the people who don’t want it badly enough. They’re there to stop the other people.” 

Experience is what you get when you didn't get what you wanted. And experience is often the most valuable thing you have to offer.”

“The key question to keep asking is, Are you spending your time on the right things? Because time is all you have. ” 

“It's not about how to achieve your dreams, it's about how to lead your life, ... If you lead your life the right way, the karma will take care of itself, the dreams will come to you.” 

“Showing gratitude is one of the simplest yet most powerful things humans can do for each other.” 

“Luck is where preparation meets opportunity. ”

“A lot of people want a shortcut. I find the best shortcut is the long way, which is basically two words: work hard.” 

“Too many people go through life complaining about their problems. I've always believed that if you took one tenth the enrgy you put into complaining and applied it to solving the problem, you'd be surprised by how well things can work out.”

“When we're connected to others, we become better people.” 

“Another way to be prepared is to think negatively. Yes, I'm a great optimist. but, when trying to make a decision, I often think of the worst case scenario. I call it 'the eaten by wolves factor.' If I do something, what's the most terrible thing that could happen? Would I be eaten by wolves? One thing that makes it possible to be an optimist, is if you have a contingency plan for when all hell breaks loose. There are a lot of things I don't worry about, because I have a plan in place if they do.”

“Find the best in everybody. Just keep waiting no matter how long it takes. No one is all evil. Everybody has a good side, just keep waiting, it will come out.”

“People are more important than things.” 

“You can always change you plan, but only if you have one.” 

“Give yourself permission to dream. Fuel your kids' dreams too. Once in a while, that might even mean letting them stay up past their bedtimes.” 

“I’ve never understood pity and self-pity as an emotion. We have a finite amount of time. Whether short or long, it doesn’t matter. Life is to be lived.” 

“Go out and do for others what somebody did for you.” 

“there should be some lessons learned and how you can use the stuff you hear today to achieve your dreams or enable the dreams of others. And as you get older, you may find that “enabling the dreams of others” thing is even more fun.” 



We cannot change the cards we are dealt, just how we play the hand.”

"We cannot change the cards we are dealt, just how we play the hand.” 
― Randy Pausch, The Last Lecture


Vừa c0i xong một phim tài liệu về cuộc sống của nữ tù nhân Mỹ trên kênh National Geographic. Trong đầu mình chợt hiện lên câu nói " Chúng ta không thay đổi được những quân bài đã chia nhưng có thể thay đổi cách chơi bài”
Với cuộc sống trong tù đầy bạo lực và sự bức bối, thời gian bị giam là 8 năm. Với khoảng thời gian dài như vậy nếu là mình chắc ko thể nào chịu nổi
nhưng cô gái ấy sau khoảng thời gian khủng hoảng đã vượt qua, sống một cách tích cực hơn, viết thư cho mọi người, lao động, luôn ngắm nhìn hình gia đình mình mỗi  ngày, học một cái gì đó có ích...
Và cái ngày mà cô được thả, cuộc sống như được hồi sinh, cô được sinh ra một lần nữa
Mình ấn tượng với hình ảnh cô gái đi trong ánh nắng ban mai, gió thổi những sợi tóc bay bay..cô vừa đi vừa ngẩng mặt đón lấy sự ấm áp, nhắm mắt tận hưởng không khí trong lành... Nó khiến tim mình rung động nhẹ. Ai cũng có thể được sinh ra một lần nữa, từ bỏ quá khứ và sống cho tương lai. 
Niềm hi vọng. Có lẽ đó là những gì bộ phim muốn truyền tải.
Cv làm phim thật thú vị và có ý nghĩa biết bao

-----------
Hôm nay đi ăn cháo lòng, nhậu chân gà, uống cafe với đồng bọn :))

Bỗng nhiên mình nghĩ tới chuyện settle down. Vd như mình đứng giữa hai con đường: một là lấy một người chồng tốt, cùng quê, an phận ở nhà làm giống bao người khác. và hai là tự do, khám phá khắp nơi thêm vài năm nữa.
Nếu như mình chọn con đường lấy chồng, tuy nó sẽ ổn định, làm hài lòng ông bà bố mẹ, có thể đó là một mối tốt...nhưng trong thâm tâm mình bỗng cảm thấy như đã bị mất tự do, mình sẽ ko còn đc là chính mình nữa
Nếu như mình chọn con đường thứ 2, có thể mình sẽ trở thành gái già, cs ko ổn định..nhưng mình lại được tự do bay nhảy, khám phá những chân trời, mở rộng tầm nhìn ra thế giới
"Think highly of yourself because the world take you as your own estimate"--đó là câu nói hiện lên trong đầu mình lúc đó

Làm sao đây? đứng trước những ngả đường mình phải chọn cái nào để đi đây?
Hãy luôn cầu nguyện để Chúa có thể soi sáng và hướng dẫn cho mình.
Dù là con đường nào thì chỉ cần nó là sứ mệnh của Chúa trao cho mình trong cuộc đời này thì mình sẽ nghe theo và hoàn thành tốt đẹp.
----------
Đọc đc bài này
Bạn, tôi, tất cả mọi người có ai biết được cuộc đời mình rồi sẽ ra sao không? Đâu ai có thể trả lời lời được câu hỏi này. Cũng giống như Randy Pausch đã nói: “ Chúng ta không thay đổi được những quân bài đã chia nhưng có thể thay đổi cách chơi bài”

Quả thật, cuộc đời của mỗi con người như một ván bài, khó có thể đoán biết trước được tương lai rồi sẽ ra sao. Nó cũng giống như chơi bài vậy, lá bài được chia không biết sẽ là lá bài gì, có thể là lá bài mà ta mong đợi và ngược lại. Cái quan trọng là ta dùng những lá bài đó chơi như thế nào.

Cuộc sống này, đương nhiên đều có hai mặt tồn tại: tốt và xấu, giàu và nghèo, thiện và ác… Dù chúng ta là ai, dù chúng ta đang ở đâu, dù chúng ta đang trong hoàn cảnh khó khăn hay hạnh phúc thì  hãy dang tay đón nhận những điều mà cuộc đời đã mang lại.

Cần phải có tầm nhìn đúng đắn, phải hiểu rỏ bản thân mình và môi trường xung quanh…. Từ đó có hướng đi, biết cách khắc phục nhược điểm và phát huy ưu điểm để cho tương lai của mình ngày càng tốt đẹp. Đó cũng giống như đổi cách chơi những quân bài đó.

Có thể hôm nay chúng ta cảm thấy tuyệt vọng, u buồn nhưng ngày mai, ngày kia sẽ vui vẻ, hạnh phúc rồi sao. Điều quan trọng là dù ở thời điểm nào, chúng ta cần phải có cái nhìn lạc quan, phải có niềm tin vào phía trước. Nếu bị vấp ngã hãy tự đứng lên vì mỗi lần vấp ngã sẽ cho ta một bài học, một kinh nghiệm sống.

Bẩm sinh bạn là một con người kém thông minh, nếu bạn chấp nhận cho số phận như vậy, không kiên trì, không chăm chỉ rèn luyện thì bạn sẽ là một con người ngu dốt suốt đời ( Không thay đổi được quân bài). Còn nếu bạn cố gắng “ có công mài sắt có ngày nên kim” thì khả năng tư duy của bạn sẽ ngày càng được cải thiện ( Đó là thay đổi cách chơi những quân bài đó).

Nếu bạn sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, bạn không cố gắng thì bạn suốt đời vẫn nghèo khổ. Còn nếu bạn cố gắng chăm chỉ học tập và làm việc thì tương lai còn chút hy vọng, còn có thể tươi sáng hơn.

Chúng ta không thay đổi được những quân bài đã chia nhưng có thể thay đổi cách chơi bài. Hãy đón nhận và thay đổi nó.



Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

review: miền chân sóng

Mình ít khi coi phim VN, hay nói thật ra thì ko thích phim VN cho lắm. Lí do thì_cứ hỏi bác google tại sao ko thích phim Việt thì ý kiến của mình nó gần giống thế :))
Nhưng hôm nay tình cờ coi phim Miền chân cát chiếu 2h pm trên vtv3 thì mình chợt nghĩ: phim Việt cũng ko đến nỗi tệ lắm, huh
Bộ phim trong bối cảnh một làng chài ven biển, nội dung chính nói về cuộc đời của 2 mẹ con bé Nam. Sau khi chồng mất ngay trong sinh nhật của bé Nam, 2 mẹ con bán hết nhà cửa ở SG chuyển về quê ngoại sống. Đó là một làng chài nghèo thường xuyên bị bão. Cuộc sống mới với hai bàn tay trắng, nhưng người phụ nữ kiên cường vì con mà có thể làm tất cả mọi việc-kể cả đi làm người giúp việc- dù cô ấy chưa làm bao giờ. Cố gắng để cho con được tới trường, đi học vẽ, cô buôn bán nhỏ ở chợ, tối về ở trong 1 căn nhà lụp xụp.
Một người đàn ông ngư dân, Phong, sống cô độc do gia đình đã bị bão cướp đi. Chú Phong tuy lạnh lùng nhưng vẫn toát lên được sự khao khát một mái ấm gia đình khi nhìn thấy hai mẹ con bé Nam.
Kết thúc phim mở với hình ảnh bé Nam vẽ lên chiếc thuyền bên bờ biển cùng với cô bạn.

Người viết kịch bản này có lẽ đã phải đi tới miền biển, tiếp xúc với ngư dân, để có trải nghiệm thực mà viết.
Mình thầm nghĩ cuộc sống xung quanh vẫn còn nhiều người gặp khó khăn, vậy mà đa số những người trẻ ngày nay sống cuộc sống hưởng thụ rất thoải mái. Xài đồ công nghệ cao, cafe, cinê, bar club, tụ tập... rất nhiều thú vui giải trí. Họ theo đuổi cái gì đó hào nhoáng của bề ngoài, đau khổ buồn phiền vì những gì mình ko được bằng bạn bằng bè...
Có lẽ xã hội còn rất nhiều mặt mà mình chưa biết nhỉ. mình cũng chỉ mới nhìn thấy những gì ở trước mắt mình thôi. Mình cũng như bao người trẻ khác thôi nhỉ?
Mình có thể làm được điều gì ko?
Bỗng muốn trở thành những người kiểu như đi tới những vùng cao, vùng xa, đất nước khác..làm phim phóng sự, viết bài, khám phá cuộc sống, văn hóa...
và mình cảm thấy ngưỡng mộ với ước mơ bé nhỏ của cậu bé Nam: làm một con thuyền thật to để chở mẹ đi chơi.
Khi mà cs quá khó khăn, thì hạnh phúc đối với con người đôi khi là những điều rất nhỏ nhoi giản dị...


Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

bị đánh giá???

Tối cf Kn w đồng bọn
aaaaa lần sau chừa..nơi chốn công cộng ko bao giờ đc to mỏ =.=  phải biết để ý xung quanh chứ, xem có ai rồi hãy phát biểu
thôi tốt nhất là im lặng là vàng..ngồi nghe đc rồi

Hừ..mình có lẽ ko fải là đứa con gái có thể chịu đựng được những sự gò bó của những cái được gọi là lệ làng, giáo điều này nọ.. Dư luận á, bị người ta nói á, đánh giá á...cứ giữ mấy cái đó mà làm cho cuộc sống mấy người phong phú hơn đi
Mình đếch care~~
Tôi, một đứa vô tư, ko biết cư xử cho phải phép này, ko biết nói những lời sáo rỗng để lấy lòng này, ko biết nịnh người lớn, thậm chí gặp người ko ưa mình còn nói hỗn nữa
Con nhà đó thế này, con nhà này thế kia, con nhà kia thế nọ.. Uh cứ đánh giá đi
Tại sao cứ phải ép mình vào những khuôn khổ của một xã hội đầy rẫy những định kiến?? Phải sống sao cho đẹp lòng người này người kia? Phải suy nghĩ để nói sao cho đúng? Phải cư xử làm sao cho người ta khen là khôn lanh, là lễ độ theo những cái được-gọi-là chuẩn mực? Nực cười! Thật khó chịu!
Tôi thà bị đánh giá còn hơn là ko được sống tự do, vô tư
Tôi thà sống đẹp lòng Chúa còn hơn là sống đẹp lòng miệng lưỡi thế gian này.

Ừ có lẽ người con gái như tôi chẳng bà già nào muốn chọn làm con dâu cho con trai mình đâu, và cả mấy thằng gia trưởng nó chừa mình ra :)).
Ế cũng được. còn hơn là phải sống một cách bất-hạnh theo cái cách bó buộc mà mình ko muốn.
----
Lâu lâu hơi bức xúc sủa linh tinh cho nó giải tỏa
Giờ trẻ trâu to mồm vậy thôi chứ ko khéo mai mốt lại phải diễn cho hợp với cuộc đời =))
Kệ đi. Dù sao mình cứ sống vui vẻ khi còn có thể kkkk.
Hiện tại mới là quan trọng nhất mà, là một món quà mà Chúa ban cho mỗi ngày, tại sao ko tận hưởng nó nhỉ hihi

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Cuộc sống hôn nhân ko đơn giản

1. Họ hàng
dây mơ rễ mà thật là mệt..đông con cháu quá, đâm ra chuyện kết hôn thành ra rắc rối.
Nào là: sui gia ko xứng tuổi, họ bên vợ, họ bên chồng, lấy nhau rồi lại ko biết xưng hô thế nào cho phải phép
nhưng mà yêu nhau rồi ko lẽ lại chia tay vì lí do dây mơ đó?
Rồi thì người lớn tuổi hơn gọi người bé hơn là chị (điển hình như mình, chả dám gọi em xưng chị luôn á chứ LOL)
Nhiều lúc nghĩ cứ như tiếng Anh thế mà lại hay, you and me. xong!

2. Chuyện lấy chồng
Ai cũng nhìn bề ngoài tưởng hạnh phúc lắm, nhưng trong chăn mới biết chăn có rận
Mỗi nhà mỗi cảnh
Một người con gái khi đã xuất giá theo chồng về làm dâu, thì từ lúc đó họ đã trở thành con gái của nhà khác rồi, nhưng lại ko đc đối xử như con gái. Ai may mắn lấy được người chồng thương yêu bênh vực vợ thì may ra còn đỡ. Chứ nếu vừa chịu sự hắt hủi của gia đình chồng, vừa ko đc chồng bênh - người duy nhất gần gũi trong cái gia đình xa lạ ấy- thì quả là đau khổ biết bao.
Người chồng đáng lẽ phải là người lắng nghe, bao bọc và bênh vực cho vợ mỗi lần bị mẹ vô lý khiển trách. Rồi cùng nhau vượt qua những lúc khó khăn, tâm sự, chia sẻ những nỗi niềm trong cuộc sống, có cùng chung lý tưởng và tầm nhìn. Như vậy thì dù gia đình chồng có làm khó, người làm dâu vẫn có sức mạnh để vượt qua.
Nghĩ mà thấy thương cho cô em họ của tôi. Nhưng làm gì được bây giờ? chỉ còn cách mạnh mẽ mà chịu đựng và đấu tranh vì con cái thôi. Khổ thân! hơn mình có 1t nhưng đã phải chịu nhiều sóng gió.
Lẽ ra cái tuổi ấy vẫn còn tự do, trẻ trung phơi phới, nói cười vô tư... thay cho những lo toan và phiền muộn.
Nhưng cái gì rồi cũng phải đến. Tới tuổi thì phải lấy chồng thôi
Cuộc sống hôn nhân đâu chỉ toàn màu hồng.
Như người mẹ của mình, cũng đã phải chịu biết bao đau khổ để duy trì một gia đình 

3. Tôi lấy chồng thì sao nhỉ?
Khi nghe những câu chuyện của những gia đình khác, mình toàn tự nhủ: trời nếu là mình thì mình đã vùng lên đấu tranh, bỏ đi, li dị ...v..v
Ngẫm lại thì những cách làm đó thật là vô trách nhiệm. Mình đã lựa chọn con đường đó thì mình phải có trách nhiệm tới cùng. Gặp khó là bỏ, chán chường là buông xuôi... nó chỉ thể hiện sự yếu đuối và nhút nhát của chính bản thân mình mà thôi.
Ko biết người chồng tương lai của mình ra sao nhỉ? Liệu mình có thể làm một người con dâu, một người vợ tốt ko?  Dù sao thì mỉnh vẫn mong có thể có một người chồng tốt, đồng điệu về tâm hồn, quan điểm sống, có thể cùng nhau chia sẻ tất cả mọi thứ.
Ước mong là vậy còn tương lai vẫn là một dấu hỏi. Nhưng hãy luôn nhớ, cuộc đời mình là do mình làm chủ, do mình quyết định. 
Xin Chúa hãy luôn soi sáng hướng dẫn để con có thể đưa ra những quyết định đúng đắn, hoàn thành sứ mệnh mà Chúa trao phó cho con trong cuộc đời này.




hướng đi cho tôi?

Haiza lên fb thấy thế giới mỗi ngày một tiến lên, còn mình thì...
những người bạn trẻ thật tuyệt, họ có những hướng đi xác định cho tương lai
- người thì cố gắng ứng tuyển vào vị trí vice president trong tổ chức
- người thì học cao học, thạc sĩ- vừa đi làm
- người thì khởi nghiệp với những ý tưởng táo bạo
- người thì làm một lúc nhiều công ty
- người thì tham gia vào các tổ chức quốc tế
...
ở họ có một điểm chung: có mục tiêu để phấn đấu, luôn cố gắng hết mình mỗi ngày...hoàn thành công việc, luôn bận rộn..1 ngày 24h trôi qua thật ý nghĩa

Hướng đi nào cho tôi?
sứ mệnh của mình là gì? mình được sinh ra để làm gì? mình là ai?

đọc đc bài viết này
Mới đầu đọc bài “Thạc sỹ Âu Châu về làm nhân viên quèn” , tôi thấy thật là chua chát ở chỗ có vẻ như nhà tuyển dụng không biết trọng dụng nhân tài, nhưng sau một lúc suy ngẫm tôi thấy điều đó chẳng có gì là lạ đối với các bạn trẻ có bằng cấp cao đi xin việc ngày nay.
Tôi thấy các bạn trẻ thời nay ra trường luôn than vãn rằng “học bằng này bằng nọ” mà vẫn không có việc làm, phải chạy chọt nghìn USD hay trăm triệu mới xin được một công việc. Tôi dám khẳng định nếu các bạn biết cách lựa chọn, chấp nhận và có năng lực thực sự thì một xu các bạn cũng chẳng mất.
Các bạn đừng mong "vào những chỗ ngon để sau này xúc cho được nhiều tiền". Nếu các bạn có tư tưởng này thì các bạn đang đánh mất chính mình và cánh cửa tối tăm luôn mở rộng đón các bạn trong tương lai.
Tại sao tôi lại nói như vậy, vì trước hết tôi khẳng định nếu bạn thực sự thất nghiệp hoàn toàn 100% là do chính bản thân các bạn chứ đừng đổ thừa tại xã hội, đất nước hay thời điểm kinh tế khó khăn gây ra. Việc làm không bao giờ thiếu chỉ có các bạn mong muốn làm việc như thế nào và khả năng các bạn đáp ứng được nó hay không.
Vì sao các bạn tốt nghiệp thạc sỹ châu Âu về nước mà lại làm nhân viên quèn, theo tôi nghĩ chắc do các bạn tự đánh giá mình quá cao mà thôi. Các bạn ra trường đều mong muốn vị trí tốt, thu nhập cao cho nên khi không đạt được thì hay ngửa mặt lên trời than thở, đổ cho số mình đen đủi hay nhà tuyển dụng không có con mắt nhìn nhận nhân tài.
Mọi người hãy nhìn nhận một cách khách quan, liệu rằng các bạn sinh viên mới ra trường cho dù là ở trời Tây chưa có kinh nghiệm làm việc, quản lý thì có ai tin tưởng, dám giao cho các bạn làm những vị trí như: giám đốc, CEO, trưởng phòng đại diện... liệu bản thân các bạn có giám làm không và liệu có ai tin cậy để giao cho các bạn những vị trí quan trọng đó? Các bạn có biết gì về nó mà làm không?
Nếu các bạn dám nhận các vị trí đó thì các bạn thật là liều mạng, làm bừa phứa tan nát ngay từ đầu. Làm nhà quản lý thật là khó, rất khó đấy các bạn à. Các bạn đã bao giờ hình dung ra làm quản lý là phải biết tập hợp điều động nhận viên bao nhiêu cho đủ, mỗi nhân công làm công việc đó mất bao nhiêu lâu, người ta cần hỗ trợ những gì để giúp họ hoàn thành công việc, tiêu tốn vào đó những gì tối thiểu và tối đa.
Sau khi họ hoàn thành thì kiểm tra lại bằng cách nào? Chưa nói đến nếu nhân viên chống đối, không tuân thủ điều động, thậm chí đe dọa đến tính mạng thì bạn giải quyết ra sao?  Tất cả những vấn đề này đều phải có kinh nghiệm mới xử lý được.
Tôi nghĩ để tìm được công việc phù hợp với chính mình thì trước hết bạn phải xem năng lực của mình có phù hợp với công việc hay không, điều đó chỉ có chính các bạn mới trả lời được. Với những gì tôi đã đi qua nên tôi nghĩ rằng các bạn hãy chấp nhận thực tại, hãy bắt tay vào làm thật tốt, dù công việc hiện tại với bạn chưa phù hợp, thu nhập thấp, vị trí nhỏ bé. Nhưng nó sẽ có ích, giúp bạn va chạm thực tế và có kinh nghiệm trong cuộc sống tích lũy vốn kinh nghiệm để sau này bạn sẽ tìm kiếm được công việc phù hợp hơn, thu nhập cao hơn và vị trí quan trọng hơn.
Bản thân tôi cũng đã từng đặt ra kế hoạch cho mình như sau: 5 năm đầu làm đủ ăn để tích lũy kinh nghiệm, 5 năm thứ 2 là lựa chọn công việc và đàm phán thu nhập, 5 năm thứ 3 là đủ "cứng" để nhìn nhận lại mình...
Một lần nữa tôi khẳng định lại thất nghiệp 100% hoàn toàn là do các bạn. Hãy bắt đầu làm nhân viên để tích lũy thời gian, kinh nghiệm và chuẩn bị sẵn những trang bị cho bản thân, chờ đón một điều may mắn và bạn biết nắm bắt, tận dụng tốt thì tôi tin chắc chắn các bạn sẽ thành công.
Đó là những suy nghĩ của tôi, mong rằng các bạn trẻ sẽ có một cái nhìn khách quan và tự tin hơn sau khi ra trường và có một cái nhìn không bi quan về tương lai.

phong tục?

Sáng dậy 4h30 đi lễ cưới của a Mạnh

haizz chuyện cưới xin thật là mệt. nhiều thứ phải lo. đã thế lại còn bị người khác khiển trách vì những thiếu sót nhỏ nhặt. nhất là những người lớn tuổi
Có phải là do phong tục tập quán của ng Việt vậy ko?
Nhưng mình thấy thực sự đám cưới ở VN rất lãng phí

aaa chắc một đứa vô tư-vô kỉ luật như mình chắc ko chịu nổi khi sống với những người già có tư tưởng bảo thủ, phong kiến.
hic. làm một người con gái biết cư xử thật là mệt
- phải để ý mọi chuyện
ăn cơm cũng phải nhìn trước ngó sau, bới cơm vừa phải, đợi người lớn ăn mới đc ăn. Trong khi ăn còn phải quan sát coi ai gần ăn xong để bới cơm, nhường thức ăn. Rồi lại dọn dẹp. CHưa kể phải biết nấu ăn ngon, hợp khẩu vị
- chuyện đi đứng cũng phải nhìn
- gặp phải chào, phải bắt chuyện thân thiện
...
nói chung làm cái gì cũng phải dựa trên sự đánh giá của người khác. Tại sao vậy?
Tại sao cứ phải sợ người này đánh giá, người kia nhận xét về bản thân mình..để rồi ko dám sống thật với chính mình, ko dám làm những gì mình muốn trước mặt người khác, sợ bị nói này nói nọ
=.=
bởi vậy, mình có lẽ ko đi làm dâu được
mình cứ như con ngựa hoang chưa đc thuần chủng dạy bảo ý =))

chả nhẽ lại ko lấy chồng? chắc phải nắn bản thân theo xã hội quá
=))

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

go home

Lên xe về quê
đi ban ngày đúng lâu lun, ngồi ê hết cả mông
Gặp dì P thế là dì trả tiền xe cho :D

Về nhà xuất hiện một nhân vật mới, nhân vật này đã biến cái nhà thành nơi hỗn độn như bãi rác: Puppieeee
oh my, he is so cute!!! XD

Dọn nhà mệt nghỉ lun: rửa chén, lau nhà..dù sao trong vòng 1h30' cũng xong hihi
vừa dọn nhà vừa suy nghĩ đến việc làm ở nhà phụ gđ
áp dụng các kiến thức học được từ trường đh: quản trị học, nhân sự, tài chính dn..v..v
có lẽ mỗi ngày ít nhất một bài học
yeah.. cố gắng chăm chỉ viết blog mỗi ngày
học av nữa

giờ thì ngủ thơi
G'nite kitu xoxo


Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Chiến thắng nho nhỏ =))

Một ngày nữa lại trôi qua.
đúng là cái gì ko bắt đầu ngay thì sẽ bị trì hoãn đến ngày mai, ngày kia, và vài tháng sau... (CV chẳng hạn :))

Hôm nay mình đã vượt qua đc bản thân mình một tí ti
Trong cái đầu bé nhỏ và não cũng nhỏ bé của mình xảy ra một cuộc đấu tranh giữa 2 lựa chọn:
 ----11p.m coi phim hay ko?
- evil me:coi đại đi, có tập 11 rồi >> tay bấm tab và click vào tập phim
- angel me: ko đc,11h rồi, mày đã tự hứa với bản thân là phải thay đổi cơ mà, còn hẹn là đi ngủ sớm cơ mà
- evil me: kệ cứ coi đi, mai về quê rồi, coi đi, hay lắm *dụ dỗ*
- angel me: coi phim hay đi ngủ__sự lựa chọn là của chính bạn. Gieo gì gặt nấy thôi

Thế là mình quyết định tắt phim đi. Lần đầu tiên chiến thắng chính mình :)), dù chỉ là chiến thắng nhỏ tí thôi hihi. Như hồi trước là lựa chọn chiều theo ham muốn rồi ->quá yếu đuối.

Được rồi!! Từ nay cứ cố gắng từng chút một như vậy nhé. Từ những gì nhỏ nhất!

The best change is slow and steady and often happens inch by inch.
Don't wait until you are ready or decide to start after ...(insert excuse here)... Just start where you are.
Make daily commitments

What life do you choose to live?
Each of us has a limited amount of times here on this earth, and the only truly lasting things that continue after we are gone, are the stories and memories of our existence in the minds of others. The story told that really matter aren't going to be about the kind of your car you drove, the type of watch you wore, or whether or not your shoes had red bottoms.
They will be about your moral viber, how you treated those around you, and how you chose to live your life absolute fullest

It's not just about finding the right people to be around - it's also about BEING the right person to be around

Become the best version of yourself, without changing who you really are

http://jamesmsama.wordpress.com/2013/07/02/the-importance-of-having-the-right-people-in-your-life/









Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

đêm.trằn trọc

Tối qua T7 đi họp lớp 9.. có t.M xuống sg, có L nữa..tổng cộng có 9 người. đi ăn quán Kì Hòa bên quận 10, rồi đi uống cf Cát Đằng. Tối 12p.m mới chịu về, qua nhà B ngủ
Oi giời ơi, lạ nhà nên tối trằn trọc mãi ko ngủ được @.@
---------------

KO ngủ được nằm suy nghĩ linh tinh.
ko hiểu sao Bỗng muốn khóc vì ... hình như mình đã coi thường khả năng của chính mình.. tự đặt ra những giới hạn cho chính bản thân nên gặp chuyện gì cũng sợ hãi ko dám chấp nhận thử thách

Rồi thời gian qua mình cứ loanh quanh luẩn quẩn trong một cái vòng..để đến bây giờ nhìn lại, đọc lại nhật ký thấy mình lãng phí biết bao thời gian
Tự nhủ bản thân
từ nay
DON'T LIMIT YOUR SELF!
Mình có thể làm được! mình phải tin vào khả năng của mình
my life purpose: 
                                BE MY BEST SELF EVERYDAY!
                        Discover my ability_Improve my talent, skill, knowledge_Reach my higher inner self
Tạo ra cơ hội cho chính mình, Khám phá khả năng tiềm ẩn của bản thân
Và qua quá trình phát triển bản thân, đồng thời giúp đỡ những người khác cũng trở thành phiên bản tốt nhất của chính họ

That's it! at the moment.






Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

7 Thói Quen
Của Người Thành Công & Giàu Có

arrow_next_right Chào mừng đến với thế giới của chuyên gia
arrow_next_right Luôn làm vượt mong đợi
arrow_next_right Chịu trách nhiệm 100% với mọi kết quả
arrow_next_right Làm những gì mình yêu thích
arrow_next_right Chính trực và ngay thẳng
arrow_next_right Cam kết dấn thân khi bắt tay hành động
arrow_next_right Tôn trọng và yêu quí đồng tiền
arrow_next_right Khả năng xoay chuyển thế cuộc, chuyển bại thành thắng.

Thành Công & Giàu Có
Chỉ Là Lựa Chọn

arrow_next_right Công thức kỳ diệu để giàu có
arrow_next_right Thương hiệu quyết định qui mô
arrow_next_right Qui mô quyết định sự giàu có
arrow_next_right Câu chuyện đường ống dẫn nước và xây hệ thống
arrow_next_right Lãi kép – kỳ quan thứ 8 của thế giới
arrow_next_right Đầu tư: sớm chừng nào, hay chừng nấy
arrow_next_right Tận dụng các đòn bẩy để làm giàu

Khởi Nghiệp Làm Giàu
Với Lộ Trình Vạch Sẵn

arrow_next_right Dẹp bỏ những lý do và nguyên cớ ngăn bạn thành công
arrow_next_right Chuyển từ nạn nhân sang người làm chủ cuộc đời
arrow_next_right Khơi ngọn lửa bên trong: khám phá đam mê và ước mơ
arrow_next_right Xác định lộ trình đến đích giàu có và thành công
arrow_next_right Bắt đầu lộ trình ngay từ bây giờ, từ bất cứ công việc gì
arrow_next_right Quan trọng là ước mơ trong tim bạn
- See more at: http://quachtuankhanh.net/lo-trinh-khoi-nghiep/#sthash.m3EyNwQI.dpuf

để lỡ...

Nhìn lại thời gian qua, mình đã để lỡ biết bao nhiêu thứ, biết bao nhiêu cơ hội..
nếu như mình kiên trì, chăm chỉ đi tập nhảy...thì giờ có lẽ mình đã là 1 thành viên quen thuộc của clb kv
nếu mình học av chăm hơn, tập trung hơn..thì giờ mình đã có bằng ielts toeic
nếu mình năng động hơn, tham gia vào nhiều tổ chức..thì giờ mình đã có rất nhiều kinh nghiệm
...
nghĩ lại tất cả đều là do mình suy nghĩ hạn hẹp. chỉ vì sợ thiệt hại, tốn, những thứ cản đường tầm thường nhỏ nhen đó..mình đã ko dám vượt qua, ko dám suy nghĩ khác đi, ko dám suy nghĩ tích cực
MÌNH TỰ THU HẸP CHÍNH MÌNH

Và giờ ngồi nhìn lại ... thì được gì chứ...tất cả đã trôi qua rồi
thời gian thì đâu thể quay lại được?
If i could go back in my life, there are so many things that i would do
...
Thôi, let bygones be bygones. Có tiếc nuối hối hận quá khứ thì làm được gì? Cái quan trọng chính là hiện tại đây. Hãy sống cho hiện tại ấy!
Có qua rồi mới thấm thía
mình phải truyền điều này lại cho chính mình ở hiện tại và tương lai...và cho các em mình
GIEO GÌ THÌ GẶT NẤY
HÃY MỞ RỘNG LÒNG MÌNH, PHÓNG KHOÁNG HƠN, ĐỪNG GIEO NỖI SỢ CHO BẢN THÂN

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Niềm tin chính là bộ lọc lựa chọn thông tin và chỉ lối cho mọi hành động.
Nhìn chung, mọi người có một trong hai thế giới quan. Một là thế giới quan tích cực. nếu bạn có quan điểm thế giới nhân đạo thì nói chung, bạn tin tưởng rằng thế giới là một nơi tốt đẹp hiền hòa. Bạn có xu hướng quan sát những điều tốt đẹp trong mỗi con người, mỗi hoàn cảnh và tin tưởng rằng có rất nhiều cơ hội xung quanh bạn. Bạn tin tưởng vào tương lai, vào bản thân và người khác. Về cơ bản, bạn có thái độ lạc quan.

Thành kiến nghĩa là vội vàng đánh giá, đi đến kết luận trái ngược với bất kỳ thông tin nào, hoặc thậm chí bất chấp thông tin. Để thành công, bạn cần thiết biết kiềm chế việc đánh giá con người hay hoàn cảnh cho đến khi có đầy đủ thông tin. Quan trọng hơn hết, bạn phải kiềm chế vội vàng xét đoán bản thân cũng như những suy nghĩ có tính chất “thu hẹp”. Điều này thường xảy ra khi bạn nghĩ rằng mình kém cỏi, không có năng lực, không giỏi giang như những người khác cũng chính là lúc bạn đang để bản thân rơi vào cái bẫy thông thường là tự chấp nhận những mục tiêu thấp hơn rất nhiều so với khả năng thực tế của mình.



From: http://ngocchinh.com/niem-tin-va-trach-nhiem-ban-than/

Hành trang...

Có lẽ từ hôm nay phải chuẩn bị 'hành trang' để vào đời thôi.. câu này đáng lẽ phải nói từ năm 1 mới phải
..bây giờ đã là muộn rồi...vì thế phải nhanh lên thôi
Ko có gì là quá muộn đúng ko?

Kiến thức mình còn hạn chế, các kỹ năng của mình còn yếu kém lắm

Từ hôm nay_mỗi ngày_ phải cập nhật tin tức, nâng cao hiểu biết
- Đọc: mua sách, các trang web về kinh doanh, marketing...v..v
kiến thức phổ thông, chuyên ngành
http://www.howstuffworks.com/


- Tham gia vào các clb, nhóm, hđxh
- công cụ giao tiếp: master English as soon as possible

Phải làm đầy cái vali của mình lên thôi

Và luôn tìm kiếm mục đích sống của đời mình, để trái tim đập mỗi ngày vì nó
:)

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Graduation ceremony

Tadaa
Hôm nay là lễ TN của mình hihi
Có bố mẹ bà ngoại xuống tham dự ^^ vui quá

Vậy là hnay mình chính thức ra trường rồi nhé_chính thức thất nghiệp luôn :))
4 năm như một cái chớp mắt ấy, mới ngày nào còn lên trường lơ ngơ nhập học

Tạm biệt nhé quãng thời gian sinh viên.
-------------------------------

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

new project

Today woke up at 8 a.m
Leo lên trường lấy cái áo TN, đi đường gặp CA thót cả tim. đi đường cầu vượt thế là sau khi thả dốc em đã nhìn thấy thấp thoáng có các chú cá vàng xa xa
"oh my! thôi tiêu rồi.. mình sẽ bị bắt mất thôi..ôtôkê????"
đang lo lắng tìm cách thoát - ko thể sang đường -ko thể đi ngược chiều __thôi xong =.=
Cầu nguyện cùng Chúa cho con bình yên về tới nhà
Đúng là nhờ ơn Chúa, bỗng dưng có một cái hẻm nhỏ ngay chỗ c.a..thế là mình chui tọt vào đó lun.. gặp mấy người cũng trốn c.a trong đó. sau một hổi đi vòng vòng ko tìm đc lối ra _hẻm cụt_ mình ngồi chờ mãi..đến lúc mấy chú c.a đi mới dám về
một phen hú hồn :))


Hôm nay em bỗng nảy ra ý tưởng: Viết một cuốn sách về chủ đề life purpose - personal improvement - self help
dành cho độc giả duy nhất Tèo bộ đội :))
- song ngữ: Anh- Việt
hêhê can i do it?

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

đi thăm chú bộ đội

Hôm nay sáng dậy từ 5.40 chuẩn bị đi Tây Ninh
bắt đầu đi là 7h...ngồi ê mông chán chê tới 10h thì tới nơi
mua bánh sn cho tèo
ngồi ăn tám chuyện
tới 3p.m thì về

chạy ra chỗ cửa khẩu Mộc Bài chơi...mình hok mang passport nên k đc qua. tiếc :((
Thắng wa rồi lại về mất tổng cộng 130k =.=
người gì đâu mà đông, đóng dấu mà xếp hàng dài dài
lại còn fải đưa tiền cho mấy ông hải quan nữa chứ..có ông kia ng nước ngoài kẹp luôn 20$ =,=

Về tới nhà khoảng 8.30 __ mặt với người toàn bụi đen thui :))

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

Saturday

bài học nhỏ đầu tiên trong ngày:
- trước khi đi đâu hay làm gì fải nghĩ tới hoàn cảnh hiện tại.. xem xét toàn diện để ko mất công chuẩn bị xong hết rồi lại ko thực hiện được
  (MBH k có)
2.
cái tội việc gì có thể làm ngay thì ko làm, cứ để đến NGÀY MAI.. ngày hôm nay chính là ngày mai của ngày hôm qua. Hqua ko chịu lên trường lấy áo, giờ thì có lên cũng chẳng lấy đc vì ngta ko làm việc, ko giải quyết.
:((
ko biết thứ 2 có giải quyết ko nữa
Thấy chưa???? cho chừa cái tội___bao nhiu lần rồi
hả? hả? hả? tự vả mình điii

những người trẻ có lí tưởng

Thật sự là có rất rất nhiều người trẻ tuổi tài giỏi, có ước mơ, dám thực hiện
họ thật sự là những tấm gương cho những lớp trẻ sau noi theo

một người mình vừa khám phá ra
:))
https://www.facebook.com/mrvanhiep/notes
Bằng mọi giá từ bỏ thói quen trì hoãn, nếu để tới mai thì sẽ còn ngày kia và tuần sau, tháng sau và không bao giờ nữa.

Còn về việc thiếu nguồn lực thì bạn nên biết rằng khởi nghiệp là lúc nào bạn cũng thiếu thốn nguồn lực, làm ít thiếu ít làm nhiều thiếu nhiều. Thời điểm tốt nhất là hôm nay chứ không phải ngày mai. Hành trình vạn dặm bắt đầu từ chỉ 1 bước đầu tiên, muốn tắm nước lạnh thì phải dội nước vào chân mình trước đã. Đúng là nếu muốn vấp ngã thì chỉ nên chọn lúc mình đang còn trẻ và sung sức để đứng dậy được, chẳng có thời gian nào tốt hơn thời gian sinh viên này đâu. Nghĩ nhiều mà không làm thì cũng giống như người làm mà không nghĩ.

Dự đoán kinh tế vĩ mô của Việt Nam ngày càng ảm đạm, chào mừng các bạn vào thế giới thật, thế giới không ai nuôi và học bổng UTACHI (U nhà ta chi) bị cắt. Lúc này là bản năng sinh tồn của bạn được thể hiện đấy. Nhiều người chấp nhận làm công việc chẳng thích thú gì với bản thân, nhiều người quyết tâm nằm vùng và luôn cố gắng hàng ngày để vươn lên công việc khó hơn và được trả lương cao hơn. Không ngừng học tập và lao động chăm chỉ nhé. :D 

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

mục đích của đời mình

Cho dù có ngồi cả tháng úp mặt vào máy tính, search google, đọc các bài viết...v..v thì mình vẫn chưa tìm được mục đích sống thực sự của cuộc đời mình
mình nghĩ quá nhiều chăng???
có lẽ
mình nên nghĩ ít lại, làm nhiều hơn

Chỉ cần làm tốt nhất những gì mình đang làm, những gì mình cho là đúng
Lạc đường ư? ko sao. chọn đường khác. Ko đi thì làm sao biết được mình có lạc hay ko?
Eventually you will hit your life purpose__
Điều quan trọng, hãy luôn ghi nhớ: Be true to yourself_ Be your best self
hãy là chính mình!
---
mới đọc lại bài " Đừng làm trở thành dũng sĩ diệt thời gian"


Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

being 22-me now

22- lost - confused
nghĩ nhiều cũng chẳng giải quyết được gì
ahhhhh!!!
sức ì ````````````` của mình quá lớn T.,T
cứ bảo làm, cứ bảo mai làm, cứ bảo tuần sau làm....
rốt cuộc kết quả là NOTHING'S DONE

i need sb to shake me up, kick my ass and say: Just let's get started you lazy bummy girl!!!!
OH NO.... NO ONE CAN EXCEPT ME
Just having a goal isn’t enough—you have to take the first step, and then continue to put in the work to make it happen.

Có lẽ mai phải khác
let's see what i will do tomorrow

:)
Fighting me!


Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

vẽ is calling me :))

doodle
sketch
portrait art
..etc..
thích vẽ nữa rồi
vừa nảy ra ý tưởng: project doodle book
-mỗi ngày sẽ tập vẽ một chủ đề, một ý tưởng bất kì, vẽ vào lúc rảnh rỗi , giải stress
cầm bút lên và vẽ! chỉ thế thôi