i'm a girl who trying to find my true self

i'm a girl who trying to find my true self

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

st: With The Right Person Anything Is Possible

With The Right Person Anything Is Possible
http://thoughtcatalog.com/koty-neelis/2014/12/with-the-right-person-anything-is-possible/


A week ago I was at dinner with one of my friends I hadn’t seen in awhile. We were updating each other on the usual topics – work, life, dating, etc – when we both realized we had been almost entirely single for the entire year of 2014. ‘Almost entirely single’ meaning we had gone on some dates, made dating profiles for short periods of time, exchanged flirty texts with cute boys, maybe even had a month here or there of casual dating with someone – but nothing really stood out. Nothing worthy of pursuing a connection deeper than surface level.

Even though I contemplated the idea of pursuing relationships I ultimately chose to make other things a priority this year (work, travel). It was the first year in my 20s I didn’t have a boyfriend and honestly, I’m glad I dedicated the year to myself. I always knew how to be a good girlfriend but for once since I was in my late teens I wanted to learn how to be successfully single and on my own. My friend’s story was a little bit different. At dinner she told me why she’s single – she believes her standards are too high. She wants someone that holds a certain type of job with a high paying income and is able to offer her certain things. She feels like she’s a great catch – intelligent, beautiful, great career, funny, etc – and she wants someone who can match what she brings to the table no questions asked.

Later on after dinner I started thinking about my own standards in dating. I used to think about relationships in absolutes – it was only worth investing in someone if they fit into a particular standard or idea about the kind of person I could fall in love with. I wasn’t like my friend necessarily – I don’t really care too much about what kind of job or income my potential significant other holds but I had specific ideas on how things “should be.”

Then, recently, I went on a date of sorts with someone that stood out to me more so than anyone else has in quite a long time. He was smart, witty, creative, attractive, and most importantly he knew how to make me laugh. Realistically, neither of us are in a position to date each other right now and that’s totally okay. At least he reminded me of what that feeling is like – that moment when you’re looking at someone next to you and you’re not doing anything particularly special but you’re looking at them and you’re thinking, “we could be magnificent together.” You can visualize just how great things could really be between you. I think that’s such a special feeling and it was something I hadn’t experienced it in quite some time.

After that night I started thinking more and more about my dinner with my friend, our conversation about standards in dating, and then I sort of realized that it’s all sort of bullshit. I think with the right person anything is possible. You can have all sorts of ideas about how your ideal partner should be – the types of things they’re into, the job they’d have – but the truth is when you find your person, the person that compliments your life and fulfills you in ways no one else can, you ease up on those strict standards you thought you once had about love and dating

You realize it’s okay if they don’t have the exact same views on every topic or if they don’t have the same hobbies or interests. Having things in common with someone and knowing what you want out of a partner is important, for sure, but I don’t think it ever has to be this black and white area. When you fall in love with someone the two of you decide your destiny together. You dream and plan and see what works and what doesn’t and together you create your own world to seek comfort in.

Maybe someone admittedly still has issues from their past or they’re still working on this whole adult thing but if they make you laugh and leave you feeling fulfilled, does it really matter? People have flaws and those flaws can make life and relationships messy because we’re all human and that’s just how it goes. We can choose to find the beauty in the imperfections of the people we give ourselves to if we try. But that’s the thing – we have to try.

New year's eve 2015


Ngày hôm nay đã là ngày cuối cùng của 2014 rồi. Công ty rất vắng, mọi người đều xin nghỉ phép. 4pm là được nghỉ rồi.

(Lại) do cái tội chủ quan ko dặn DHL lên pick-up hàng sớm nên mình phải ngồi lại chờ. Cty LA thì đc nghỉ từ sớm. tối qua có hẹn LA đi đón giao thừa. Hic  số phận FA thiệt là buồn, chả có kèo nào rủ mình đi chơi ( cần phải xem xét lại coi mình ăn ở kiểu gì mà chả có hội nhóm nào để tụ tập vào các dịp lễ tết :’( ). Đành phải tự tạo kèo cho bản than thôi.

 

5pm. Xong việc. mọi người trong vp rủ nhau đi cafe, tiếc là mình có hẹn với LA rồi nên ko đi được.

LA đến đón mình ở cty. Xong 2 đứa đi ăn mì Quảng ở trên đường Mạc Đĩnh Chi, ngay góc Điện Biên Phủ quẹo vào, nghe LA kể thì đây là quán của blogger nổi tiếng mở rất ngon. Nằm trong con hẻm bé xíu, quán tên là Quán Gì Đó. Mì Quảng 50k/ tô bé bự.

 

Ăn xong 2 đứa tìm đường qua Apolypse Now Bar 2B- 2c Thi Sách (hình như đổi tên rồi). gửi xe đã đời xong vào bar 8h mới mở cửa. thế là mình xin vào đi wc ké =)). Giá vé là 150k nhưng do có countdown nên 250k. Đắt quá nên lại thôi.

 

Xong 2 đứa đi dạo dạo xung quanh khu đó. Lúc này chưa đông người. đi dọc con đường Nguyễn Huệ đang sửa. chụp hình. Đang đi thì bỗng nhiên nhìn thấy một bảng hiệu bé bé ghi Partea English ở lầu 4. Thế là hỏi chú giữ xe là trên đây có quán cafe hả chú.

Thế là 2 đứa quyết định đi lên đó xem sao. Đó là một khu chung cư cũ, thang máy, thang bộ, gạch nền, tường sơn vôi vàng, mang đậm nét của SG thập niên 90. Đi thang máy lên lầu 4 mà mình bấm lên lầu 9 lun haha, vì cái tính tò mò muốn khám phá.

Lên tới lầu 9 thì thấy bảng hiệu của shop Nzim và Khâu, ah thì ra là họ ở cái chung cư này. View cũng khá đẹp. Thấy 2 đứa nhóc chơi đùa mình ra chụp hình với nó lun : )). Chung cư này thuê một phòng tầm 5tr trở lên tùy theo diện tích.

 

Xuống lại tầng 4. Nhìn từ ngoài vào thì quán trà khá nhỏ và ko có gì nổi bật. nhưng khi đến gần mà nhìn qua ô kính vào trong thì “Wow~~ “ quán thật rộng và lung linh. Lúc đó cứ như là khám phá ra một kho tang zị (vì ánh đèn bên trong vàng lấp lánh hihi).

Vừa bước vào trong quán có một mùi hương rất dễ chịu, và , Woah 1 tủ trà đủ các mùi vị. ah thì ra là ở đây bán trà và bánh ngọt theo phong cách Anh Quốc.

Ngửi đủ thứ trà, loạn mùi hương lun. Cuối cùng mình chọn Watermelon &Citrus, còn LA chọn Peach&Rose. Rồi mỗi đứa chọn 1 tách trà để uống. Woa quá trời là tách đẹp hok biết chọn cái nào luôn. Hai chị nhân viên phục vụ cũng rất dễ thương, hai đứa lăng xăng chụp hình khắp quán.

Bình trà cũng đẹp nữa, mỗi loại trà uống kèm với một thứ khác nhau: sữa, đường, mật ong. Hai đứa ngồi vừa thưởng thức vừa nói chuyện. LA nói cái cách mà mình chọn trà cũng như tách trà thể hiện tính cách mỗi người nữa:

-          La chọn trà hoa có mùi thơm nhưng hơi khó uống. Tách trà LA thì màu hoa nhẹ nhàng nhã nhặn. -> LA trầm lắng nhưng sâu sắc, quan trọng nội dung.

-          Mình thì trọn trà trái cây, tuy ko thơm nhưng ngon, ngọt dễ uống. Tách trà mình thì chọn họa tiết sôi động, sặc sỡ  -> mình thích những thứ thực dụng, ưa hình thức bên ngoài, tính cách cũng vui vẻ và sôi nổi.

 

Ngồi tới 10:30 thì hai đứa quyết định đi dạo ra quảng trường để đón giao thừa. tính tiền 70k/bình trà.

Khi vừa bước ra đường tưởng vắng lắm ai ngờ một cục người đang chen lấn ở con hẻm nhỏ @.@

Và bước ra ngoài thì oh no, một dòng người đang đổ về các hướng. Hai đứa chen lấn một hồi tìm cách ra bên đường Hàm Nghi. Omg! Người everywhere.

Nhưng dù sao cuối cùng hai đứa cũng tìm được 1 chỗ ngồi để ngắm pháo bông. Năm nay bắn trên tòa nhà Bitexco kết hợp trình diễn tia laze, công nhận đẹp tuyệt, thật mãn nhãn.

Lúc về mới là cơn ác mộng. Chen lấn trong dòng người đông đúc cả tiếng đồng hồ mới thoát ra đc.

Trên đường về bên Q2 thì ở đâu đâu cũng toàn là rác và rác, chỉ tội nghiệp các cô chú lao công.

 

Về tới nhà khoảng 2h30. Vỡ kế hoạch ngắm bình minh đầu năm. Nhưng dù sao đón giao thừa năm 2015 thế là được rồi hihi.